Quá trình dọn dẹp ngăn kéo trang điểm của tôi đã trở thành một chuyến hành trình khám phá bản thân đầy thú vị. Khi rà soát từng món đồ một, tôi nhận ra rằng việc tích tụ quá nhiều thứ không nhất thiết mang lại cảm giác thỏa mãn như tôi từng nghĩ. Ngược lại, chính việc sử dụng những món đồ đúng là phù hợp với bản thân mới thực sự giúp tôi cảm thấy nhẹ nhõm và thoải mái.

Trong số những món đồ được xem xét lại, có 5 thỏi son môi là những item mà tôi quyết định “chia tay”. Chúng không được mua vì một nhu cầu thiết yếu, mà đơn thuần chỉ để lấp đầy những khoảng trống cảm xúc nhất thời. Nhìn lại, tôi nhận ra rằng quyết định mua những thỏi son đó không xuất phát từ một sự cần thiết thực sự, mà có lẽ chỉ là một cách thức để thỏa mãn cảm giác ham muốn nhất thời.

Quá trình loại bỏ những món đồ không còn cần thiết này đã mở ra một cơ hội để tôi nhìn nhận và thay đổi thói quen tiêu dùng của mình. Tôi bắt đầu nhận ra rằng việc mua sắm không chỉ đơn thuần là việc sở hữu nhiều thứ, mà còn liên quan đến cách mà chúng ta tương tác với những món đồ đó. Thói quen tiêu dùng cảm xúc, nơi mà quyết định mua hàng được thúc đẩy bởi cảm xúc hơn là nhu cầu thực sự, là một mô hình tiêu dùng mà nhiều người trong chúng ta có thể dễ dàng rơi vào.

Bằng cách thay đổi cách tiếp cận với việc mua sắm và sử dụng các sản phẩm, tôi đã có thể giảm thiểu sự phụ thuộc vào việc mua sắm như một cách để đối phó với cảm xúc. Thay vào đó, tôi tập trung vào việc đánh giá nhu cầu thực sự của bản thân trước khi thực hiện mua sắm. Việc nhận ra và thay đổi thói quen tiêu dùng cảm xúc của mình đã giúp tôi có một mối quan hệ lành mạnh hơn với các sản phẩm và trang điểm.
Một trong những bài học quan trọng mà tôi có được từ trải nghiệm này là tầm quan trọng của việc sống có chủ đích và tỉnh táo trong các quyết định tiêu dùng hàng ngày. Điều này không chỉ áp dụng cho việc trang điểm và mua sắm mà còn có thể được áp dụng rộng rãi hơn trong cuộc sống hàng ngày.
Lời khuyên của tôi cho bất kỳ ai đang muốn thay đổi mối quan hệ của mình với việc mua sắm và các sản phẩm là hãy dành thời gian để đánh giá lại thói quen và cách tiếp cận của bạn. Hãy tự hỏi bản thân liệu quyết định mua hàng của bạn có dựa trên nhu cầu thực sự hay chỉ là cảm xúc nhất thời.
Cuối cùng, tôi nhận ra rằng việc giảm thiểu và sống đơn giản không phải là về việc loại bỏ hoàn toàn các sản phẩm hoặc trải nghiệm, mà là về việc sống có chủ đích và hòa hợp với những gì bạn thực sự cần và trân trọng. Bằng cách áp dụng nguyên tắc này vào cuộc sống, tôi đã có thể tận hưởng một cuộc sống ít lộn xộn và nhiều ý nghĩa hơn.