Chính sách cấm dần xe máy chạy xăng tại Hà Nội và các thành phố lớn khác đang đối mặt với thách thức lớn về sự đồng thuận của người dân. Việc chuyển đổi sang phương tiện xanh không chỉ là bài toán kỹ thuật, công nghệ hay tài chính, mà còn là bài toán xã hội đòi hỏi sự chuẩn bị bài bản, minh bạch và đồng hành giữa chính quyền, doanh nghiệp và người dân.
Từ năm 2017, Hà Nội đã thông qua Đề án hạn chế xe máy đến năm 2030, với mục tiêu giảm thiểu ô nhiễm môi trường và cải thiện giao thông đô thị. Tuy nhiên, tiến độ triển khai còn chậm do nhiều nguyên nhân, bao gồm sự thiếu quyết liệt trong thời gian qua và sự chưa sẵn sàng của hạ tầng giao thông công cộng cũng như người dân.
Sự ra đời của Chỉ thị 20 với thời hạn gấp rút 12 tháng đã gây ra nhiều lo ngại về tính khả thi của chính sách. Người dân lo lắng về việc thiếu hạ tầng giao thông công cộng, trạm sạc xe điện và chi phí cao của xe điện. Do đó, chính sách tốt đến đâu nhưng nếu không có sự tham gia và đồng thuận của người dân cũng sẽ rất khó để tìm thấy sự thành công.
Để triển khai chính sách thành công, Hà Nội cần tập trung vào việc xây dựng hạ tầng, hỗ trợ tài chính thiết thực và truyền thông để khiến người dân thấy mình là nhân vật chính trong hành trình chuyển đổi xanh. Việc học hỏi từ các thành phố khác trên thế giới như London, Amsterdam và Thâm Quyến, nơi đã biến chính sách xanh thành câu chuyện của dân chúng, là rất cần thiết.

Các thành phố này đã thực hiện thành công việc chuyển đổi sang phương tiện xanh bằng cách đầu tư vào hạ tầng giao thông công cộng, hỗ trợ tài chính cho người dân và doanh nghiệp, và tổ chức các chiến dịch truyền thông hiệu quả. Ví dụ, London đã triển khai mạng lưới giao thông công cộng rộng lớn và cung cấp hỗ trợ tài chính cho người dân mua xe điện. Amsterdam đã xây dựng mạng lưới đường bike rộng lớn và cung cấp hỗ trợ tài chính cho doanh nghiệp chuyển đổi sang phương tiện xanh.
Hà Nội cần áp dụng những bài học kinh nghiệm này để triển khai chính sách cấm dần xe máy chạy xăng một cách hiệu quả. Việc chuyển đổi sang phương tiện xanh không chỉ là trách nhiệm của chính quyền mà còn là trách nhiệm của cả người dân và doanh nghiệp. Chỉ khi có sự đồng thuận và tham gia của tất cả các bên, chính sách mới có thể thành công và mang lại lợi ích cho môi trường và xã hội.